xuân không em
Xuân đã về sao đông chẳng chịu đi
Để sương giá còn lạnh gầy vai nhỏ
Buồn thương len vào trong từng cơn gió
Mảnh hồn côi vẫn đau đáu mong về
Sắc xuân này xin gửi lại trời quê
Những nỗi niềm đã bao ngày bôi xóa
Bàn chân đã đi qua thời hoang dã
Dừng lại khi màu nắng cuối chân trời
Đường quê ngồi ta đếm sắc chiều rơi
Chẳng bóng em giữa mùa về hiu hắt
Từng cánh én chao khung trời khoan nhặt
Bụi hoa xuân khép nép đứng bên đường
Mùa xuân tàn ta giữ mãi niềm thương
Giữ mắt môi bàn tay mềm thuở ấy
Giữ trái tim ngàn năm sau vẫn vậy
Một lối đi dẫu đôi bóng bên trời.
NNTH.