vịnh dây tơ hồng
Thân tầm gửi ấy gọi là tơ
Sắc rũ vàng đan rối tựa vò
Chữ nợ đem trùm nơi giậu thấp
Câu tình quẳng tạm chỗ rào xơ
Buồn tay nguyệt lão thờ ơ bẻ
Cản mắt trời già ngán ngẩm vơ
Bữa một ngày hai đà chán chửa
Hồng chi, bám đại nhánh duyên hờ.
Bài này đã được xem 1759 lần
|
Người đăng:
|
phạm văn
|
|
|