cô bé xưa
CÔ BÉ XƯA
Đồng chiêm gốc rạ còn trơ
Mà em cô bé bây giờ còn đâu
Nhớ ngày hai đứa chăn trâu
Tôi hay đuổi bắt cào cào cho em.
Áo quần bùn đất lấm lem
Em khoe cái lúm đồng tiền ghét ghê
Líu lo chân sáo lối về
Tuổi thơ ta quyện đường đê hiền hòa.
Ngày em buộc tóc hai ngà
Là ngày tôi biết vào ra thẫn thờ
Má hồng em thật ngây thơ
Bắt đền tôi lúc nửa đùa nói yêu.
Như thoi đưa những buổi chiều
Ngả nghiêng cơn nắng liêu xiêu giữa đồng
Tuổi đời em chợt mênh mông
Tóc cài hoa bưởi say nồng tình ai.
Rồi tôi xa, bước đường dài
Phong trần một gánh đời trai sông hồ
Làm sao dám hẹn dám hò
Đến thì hoa nở có chờ ai đâu.
Đò tôi về bến nông sâu
Ngắm hàng cau với giàn trầu héo hon
Tiếng ai ru bỗng mỏi mòn
À ơi bể cạn và non đổi dời.
Chập chờn hình bóng xa xôi
Lúm đồng tiền với giọng cười thanh thanh
Cào cào áo đỏ áo xanh
Bây giờ chẳng thể gọi anh là chồng...
V.Đ
Bài này đã được xem 1614 lần
|
Người đăng:
|
Văn Đức
|
|
|