bài thơ điên
Ta chết gục sau làn roi tình ái
Quất vào tim tê dại những êm đềm
Ta âu yếm và đêm, đêm quằn quại
Rót sai lầm cạn mãi cũng đầy thêm.
Lửa cuồng si đốt trên dầu mộng mị
Trong men say hào khí cháy ngất trời
Ta lạc vào điên đảo giữa trùng khơi
Nhảy múa thôi hỡi thiên thần, ác quỷ.
Thiên đường đây, hay trần gian huyền bí
Từ hồng hoang hoàn mỹ đến vô thường
Tới bên đời ôm ấp gọn tang thương
Ta đã chết bên đường em bỏ mặc.
Bài này đã được xem 2347 lần
|
Người đăng:
|
phạm văn
|
|
|