162. hợp tan ý trời
Bụi đường vương mắt cay cay
Em ui ! Còn nhớ những ngày bên nhau
Gió đùa
Cây cỏ lao xao
Trò đời đen bạc
Buồn nào buồn hơn
Cùng trong
Một sợi dây đờn
Nhưng mà biên độ
Sóng dừng khác nhau
Hợp tan
Là ý Trời cao
Cũng do duyên nghiệp
Ta nào muốn đâu
Rừng xanh
Xanh thẳm một màu
Rêu xanh đã phủ
Lối vào mộng mơ
Con đường
Xưa thật nên thơ
Khi ta chung lối
Còn giờ đìu hiu
Nắng chiều
Níu lấy mây chiều
Mây chiều lơ đãng
Tiêu diêu cuối trời
Kỷ niệm
Còn mãi trong đời
Trong đời còn mãi
Những lời yêu đương
Người đi
Để lại vấn vương
Người còn giữ mãi
Bụi đường mắt cay
Bên nhau
Dệt mộng lâu dài
Ai ngờ tan vỡ
Đắng cay xé lòng.
Ngày nào
Ở giữa cánh đồng
Trông xa bốn hướng
Cũng không bóng người
Đường xưa
Cây cỏ xanh tươi
Ta nhìn bầy khỉ
Vui cười bên nhau
Chim kêu
Vượn hú nao nao
Bên nhau ta thấy
Xuyến xao trong lòng
Lục bình
Tím lịm dòng sông
Thời gian bôi xóa
Ảnh xưa không còn
Đá kia
Nước chảy còn mòn
Trải qua ngày tháng
Tình còn gì đâu
Chỉ còn
Sót lại niềm đau
Chỉ còn ký ức
Bên nhau ban đầu
Đời là
Mộng ảo qua mau
Vô thường tạm bợ
Không gì bền lâu
Thôi thì hãy giữ cho nhau
Những gì đẹp nhất thuở đầu mới quen
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
E mail : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : http://vitinhanhkiet.com/poems
Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này