317. hợp tan
Xuân về rồi xuân cũng ra đi
Chẳng hiểu lũ ve khóc làm gì ?
Sum họp ly tan đời luôn thế !
Sao Trời nhỏ lệ buổi chia ly ?
Chia ly có kẻ nhớ người quên
Đường đời vạn ngã bước chông chênh
Xác phượng rã rời giăng muôn lối
Dòng đời nghiệt ngã mãi lênh đênh !
Lênh đênh lạc lõng giữa trần gian
Duyên kiếp nhân sinh lắm bẽ bàng !
Ngang trái oan khiên đời dâu bể
Bèo mây tao ngộ hợp rồi tan !
Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP. Rạch Giá – Kiên Giang
Phone : 0919021688 - 0942874385
E mail : vitinh_anhkiet_rg@yahoo.com.vn
Web : http://vitinhanhkiet.com/poems
Vườn thơ : http://poem.tkaraoke.com/14421/Huynh_Ngoc_Anh_Kiet/
Tôi như một cánh chim phiêu bạt giữa trời với một vết thương đang nhỏ máu.
"Dù đớn đau quằn quại nhưng tôi vẫn tha thiết yêu thương trần gian điên dại này"