Poem logo
Poem logo

tận sâu đôi mắt ấy

Tác giả: Hồng Dương
Em bảo "không" lại "có" ở trong lòng
Nếu nói "nắng" thì mênh mông "mưa" gió
"Chưa" có nghĩa là em vừa "rồi" đó
Chẳng bao giờ em ý tỏ cùng anh...

Dòng ngược xuôi lời nói thật mong manh
Cơn gió thổi đêm tròng trành nghiêng đổ
Trong khuya vắng nổi lòng em thống khổ
Chẳng bao giờ anh hiểu rõ lòng em...

Đêm lại đêm thao thức gió qua rèm
Trăng lay động làn mi mềm nhòe lệ
sao anh lại để em buồn như thế
Cõi đêm sầu trăng đã bể làm đôi

Một nửa đây một nửa đã xa xôi
In bóng chiếc bên lưng đồi gió lạnh
Dòng kí ức ôm sầu đi lẫn tránh
Dạ đàn bà sao ương ngạnh anh ơi...

Hãy quên đi ... quên tất cả những lời
Em đã nói của những thời ngấy dại
Sâu đáy mắt là những niềm tê tái
Dạ đàn bà ... còn ngang trái giằng co !

Hãy nhìn sâu vào đáy mắt ấu lo
Anh sẽ hiểu như con đò buông lái
Anh sẽ biết có những gì sót lại
Nỗi mênh mông ... trống vắng mãi mù xa...

Hãy nhìn sâu thăm thẳm bóng chiều tà
Ấy đôi mắt ... của đàn bà ai hiểu....

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm