lật trang kỷ niệm
Mưa cuối hạ vỗ về xanh khóm lá
Bức tường xưa rêu đã phủ kín mầu
Bóng hoàng hôn tím ngắt cả cung sầu
Giọt mưa ướt mái đầu nghiêng chiều nhớ
Tay ôm chặt một chồng cao sách vỡ
Em run run đứng ở cạnh hiên chờ
Hạt mưa rơi vỡ nát bụi trắng mờ
Anh không đến lệ bờ mi em chảy
Anh không hiểu con tim em bốc cháy
Gió vô tình cuộn xoáy mái tóc buông
Vạt áo dài bê bết vạt mưa buồn
Chiều lạc lõng tâm hồn đau quặn thắt
Tình xa khuất dâng sầu lên đôi mắt
Anh không về ôm chặt bờ vai em
Anh không nhìn thấy tím tái môi mềm
Sao hiểu đương bóng đêm mưa mùa hạ
Trang kỷ niệm lật qua như chiếc lá
Mùa thu về như đã biết đổi thay
Gió cợt đùa tà áo trắng bay dài
Hoàng hôn xuống bá bay vàng nắng muộn
Bài này đã được xem 753 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|