Poem logo
Poem logo

đành thôi

Tác giả: Nguyên Hữu
ĐÀNH THÔI

À! Ra thế! Vì ngày xưa anh không mạnh mẽ
Nên chúng mình mới phải tách rẽ đôi nơi
Đến bây giờ anh mạnh mẽ lắm rồi
Vui! Tuổi trẻ giấu nụ cười cay đắng...

Tình yêu em một lần từng là gánh nặng
Ảo vọng loang dài xem hạt nắng say nhau
Tình yêu mình mai mốt sẽ về đâu
Hạt nắng tách mặc nhau rơi đau đớn...

Hạt nắng tắt trong gió đông cong cớn
Nỗi buồn theo quá chớn giọt lệ tình
Không thể dậy khi chan ánh bình minh
Rời rã nấc tự chách mình ngốc nghếch...

Chợt bật cười – một nụ cười nhạt tếch
Nhìn lại em – thật lếch thếch, lôi thôi
Tại sao em lụy yếu thế vậy trời
Vùng đứng dậy em cùng người quên – nhớ...

Cũng đã qua... mỗi giấc mơ em thường ú ớ
Gọi tên ai rồi thức tỉnh giữa đêm dài
Em dặn mình sẽ không có đêm mai
Hình bóng đó sẽ mờ phai úa hết...

Anh tìm về khi kỉ niệm đã chết
Anh mạnh mẽ rồi! Anh đã biết, đã hay
Anh đâu biết cuộc đời ngọt – đắng, trả -vay
Dòng xoáy mạnh cũng vầy ta xơ xác...

Khi tình yêu mỗi ngày đổi khác
Bến bờ nào gieo bản nhạc niềm tin
Hoang vu lắm em đã cố thử tìm
Hơn một lần đã lạc trìm trong đó...

Trái tim em bây giờ vẫn bỏ ngỏ
Nhưng với anh thì nó chẳng thể nào
Xin đừng hỏi vì lẽ tại sao
Vì có thể nó gào lên đau đớn...

Hãy đi thôi, nốt vòng quá chớn
Hãy xem như sóng gợn ngoài khơi
Lẫn trong vạn cơn sóng dòng đời
Có khi mình lại vui hơn anh nhỉ...

Em sẽ chôn thật sâu, thật kĩ
Em vừa tìm thấy nụ cười
Cuộc sống tươi
Anh ạ...

10-06-2016
Nguyên Hữu

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm