giai nhân lạc trần
GIAI NHÂN LẠC TRẦN
Lả lơi nắng ngã hoang chiều
Gió lùa mắt biếc hương yêu vội vàng !
Này đây ! một nét đoan trang
Ai mang thả giữa trần gian.... Ngại ngùng!
Tơ vàng nắng dệt triền lưng
Trắng ngần điểm một nét hừng màu da
Mành the tóc dải nuột nà
Nửa vời chớm ngọc mặn mà gió đu
Ngại ngần sông nước sang thu
Nửa in đáy biếc , nửa ru núi đồi
Lưng trời cỏ thảm sinh sôi
Tần ngần đi ở đứng ngồi không yên
Van em.... Xin chút cảm phiền
Đừng cho nước đọng giữa miền hoang sơ
Lạc màu hoa cỏ bơ vơ
Buồn trông mây nước ngẩn ngơ lòng người. (^_^)
HN.09.07.16