lại đêm
Lạc lối chân đi không bến bờ
Bao đêm tĩnh mịch ánh trăng mờ
Thương đau chất nặng bên bờ nhớ
Để quả tim mình mãi trọi trơ
Thu đến thu chờ thu lại đi
Mờ sương mái tóc dạ lâm ly
Một bầu rượu đắng mình ta rót
Độc ẩm cùng trăng đã mấy kỳ
Nửa kiếp phong trần đáy dạ sầu
Nhân duyên mờ mịt mắt mờ sâu
Bóng trăng thấp thoáng bên kia núi
Mới biết màn khuya đã bắt đầu...
Bài này đã được xem 1301 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|