vu vơ tháng ba
Tháng ba về chợt thấy lòng bỡ ngỡ
Bưởi dịu dàng len lén thoảng hương đưa
Sáng dỗi hờn vài sợi nắng lưa thưa
Chiều đỏng đảnh mưa đầu mùa qua vội
Tháng ba về thấy lòng mình bối rối
Gót chân nào giẫm vạt cỏ bên hiên?
Đợi người về trong nỗi nhớ vô biên
Mặt nước lặng mà sao lòng dậy sóng
Tháng ba về cứ mỏi mòn trông ngóng
Gói nỗi niềm gửi làn gió bay xa
Nhờ cánh diều mang đến với người ta
Lời thủ thỉ: "ta nhớ người lắm lắm"
Tháng ba về góc phố chiều ảm đạm
Bằng lăng buồn nhuộm tím cả tình ta
Ngắm mây chiều mơ phương ấy vời xa
Lời thổn thức gọi thầm... tháng ba hỡi!!!