hồn trinh nữ
Em như nắng thu vàng xuyên khung cửa
Em như trăng một nửa của hồn anh
Mùa thu về mặt nước cứ long lanh
Sâu tận đáy có nhành hoa mới nở
Em là gái như loài cây mắc cở
Rất âm thầm cứ ngỡ giọt sương mai
Bờ môi em óng ánh sắc trang đài
Duyên yểu điệu mảnh mai như khe suối
Ẩn hương sắc mặn mà thêm đắm đuối
Mây vuốt ve tận cuối buổi thu về
Đôi mắt nhung rào rạt gió hôn mê
Chân trời tím sao khuê vừa e thẹn
Xao xuyến lạ trăng nghiêng đầu bẽn lẽn
Má ửng hồng tay vén lọn tóc bay
Khép nhẹ nhàng từng cánh mỏng gió lay
Hồn quân tử ngà say như ngấm ngãi...
Rung trong gió một bông hoa tím dại
Nhụy hoa vàng đọng mãi với thời gian
Thu đong đưa hạt phấn mịn rã tan
Hương da thịt nép sang hiền đài các
Hoa trinh nữ cũng yêu và khao khát
Hoang sơ miền sa mạc giữa bình nguyên
Cũng ngưng sương mát lạnh giữa hoang miền
Cũng mắc cỡ như tiên trần truồng tắm
Khi gai góc cỗi cằn đau khổ lắm
Cũng ngại ngần nhìn ngắm của trăng sao
Lúc lâng lâng như bản nhạc dạt dào
Cũng ẽo lã nguyện trao nhau tất cả....
Hoa trinh nữ văn chương nào diễn tả
Bút thơ nào vẽ ngạ hết quyền năng
Tả hoa em lộng lẫy như ánh trăng
Hồn trinh nữ mênh mang xưa... vẫn thế...
Bài này đã được xem 1508 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|