khúc tương tư
Còn đây một nhánh tương tư
Cuối mùa phai sắc của từ ngày xưa
Ai đi bỏ mối duyên thừa
Trăm ngàn mối chỉ vẫn chưa vẹn tròn
Tương tư - một mảnh con con
Xác thân gầy rạc hao mòn thời gian
Ngày lên trầm bổng cung đàn
Đêm sa tinh tú ngỡ ngàng vần thơ
Đang lúc tỉnh nghĩ mình mơ
Đang lúc ngủ gặp, tưởng vờ chiêm bao
Mấy mùa áo đã bạc màu
Mấy năm lá rụng tình đâu chẳng về
Mệt nhoài giữa tỉnh giữa mê
Tương tư một khúc ta về mình ta
Nào người quên buổi chia xa
Nào người quên bỏ bài ca bên đồi
Tóc xanh, má đỏ… đâu rồi ?
Thời gian còn gọi, nửa đời tương tư…
Mặc Tiêu Phong
06.02.016-