đêm lặng (ii)
Thời khắc dần tan dưới gối êm
Bóng trăng sáng dịu ngủ bên thềm
Cánh hoa sẻ hé trên cành lặng
Một nụ cười im với bóng đêm
Ta đứng xem sao giữa bến giời
Và tìm lặng lẽ dưới hoa rơi
Bỗng nhiên trong ánh trăng im lặng
Thấy bóng Hằng Nga ở tuyệt vời
Mơ mộng tan dần với bóng xa
Ta nhìn gió nhẹ cuốn cành hoa
Âm trầm bên liễu trăng hôn lá
Một cái hôn xanh dưới bóng mờ
Và trên xanh thẳm mấy vần thơ
Giữa khoảng không gian chẳng bến bờ
Theo rõi hồn ta về dưới gối
Đượm màu xanh thẳm của đêm mơ
Nguồn: Thơ Thái Can/ NXB Văn nghệ, 1995.