đêm lặng (i)
Đêm ấy, trăng thu toả bóng xanh
Lơ thơ tơ liễu rủ bên mành
Bên cành liễu yếu cùng in bóng
Phảng phất - ô kìa - dáng tuyệt xinh!
Chàng lại bên hiên tận đoá quỳnh
Hoa vừa mới nở lúc bình minh
Nhẹ nhàng tay hái cành hoa ngọc
Cành ngọc còn phong nhuỵ Ái Tình
Lén bước chàng đi đến tận nàng
Nàng còn mãi ngắm bóng trăng trong
Bên nàng để lại cành hoa biếc
Cùng với tình chàng tợ tuyết trong
Ngoảnh lại...chàng đi cách biệt rồi
Vội vàng ôm lấy đoá hoa tươi
Biết rằng hoa ấy người yêu tặng
Âu yếm hôn hoa, mỉm miệng cười
Nguồn: Thơ Thái Can/ NXB Văn nghệ, 1995.