761 - bốc mộ chị
Chị ơi! Trọn một kiếp người!
Để giờ gọn ghẽ, đủ, đầy quách hoa
Bấy năm sương gió cũng là
Nắm xương vô thức …
lệ sa …
lạnh cồn …
Chị ơi! Về phía ngọn nguồn
Dãi dầu mưa nắng mỏi mòn đường sinh
Bể dâu tròn một chữ tình
Phù du gói bọc phù sinh một đời
Ngậm ngùi giọt lệ đầy vơi
Giãi tình thương nhớ
yên ngơi nỗi lòng!
- Thôi đừng luẩn quẩn đếm đong!
Quách hoa đất ấm … là xong phận rồi! …
Hồn chị giờ đã thảnh thơi
Niết bàn như vọng tiếng cười …
Chị khuyên!
18 - 11 - 2011*