bạn bè ơi !
Bạn bè ngày mỗi một mai
Cà phê còn biết mời ai bây giờ
Chạnh lòng vị đắng ngẩn ngơ
Rơi xuống vài giọt thành thơ riêng mình
Ngày xưa học Phan Châu Trinh
Lớp gần sáu chục thân tình lắm thay
Bây giờ lần đếm ngón tay
Chỉ mười mấy đứa hổm rày gặp nhau
Bao nhiêu đứa tận nơi đâu
Bao nhiêu đứa ở bán cầu bên tê
Bao nhiêu đứa đã đi về
Còn lại bao đứa ủ ê theo trời
Thế vẫn vui thế vẫn cười
Gặp nhau tay bắt thấy đời ấm hơn
Mặc cho ngoặc kép ngoặc đơn
Vẫn như trẻ lại thuở còn học sinh
Đường đời ai cũng gập ghềnh
Nay còn gặp mặt ân tình trời cho
Quỹ thời gian chẳng vòng vo
Thỉnh thoảng gặp gỡ nhỏ to chuyện nhà.