cưộc chơi
Cuộc chơi
Nơi đâu có ngọn bình yên
Cho em ngồi ngắm thuyền trăng chở tình
Đời em bóng đã xa hình
Rưng rưng mắt lệ, gập ghềnh đường hoa
Bây giờ hồn lạc phách xa
Nhập nhằng rũ bóng theo tà dương trôi
Lỡ đi…lỡ đứng…lỡ ngồi…
Một đời phiền muộn, một đời lao đao
Xác thân hóa thạch non cao
Hồn lìa khỏi xác tìm vào hư không
Trơ vơ trong cõi hồng trần
Mưa chan nắng gội cứ lần lượt qua
Thơ văn chữ nghĩa xót xa
Tiếng kêu thanh thất vẫn là…cuộc chơi ?
Em về núp dưới hiên đời
Chờ ngày rữa mục trơ phơi cuộc tình
Nguyễn Thị Giáng Châu
( Gò Vấp )