sau tất cả
Sau những thứ được gọi là mất mát
Ta trở nên lầm lũi với chính mình
Bỏ sau lưng tất cả những ánh nhìn
Mặc thương - ghét, bất bình hay đồng cảm
Khoát trên vai chiếc áo màu lãnh đạm
Ta khép mình với thế giới riêng ta
Dẫu biết rằng trước vũ trụ bao la
Ta nhỏ bé nếu tự mình đơn lẻ
Chỉ có thể là cố tình tránh né
Bởi thế gian có muôn vạn hình hài
Một lần đau đã khiến ta sợ hãi
Tìm ở đâu để lấy lại lòng tin?
Ta vẫn thường tự an ủi lấy mình
Đời là thế đừng khổ đau nhiều quá
Mỗi ngày qua vẫn có nhiều phép lạ
Cho những người vấp ngã.... biết đứng lên
Đời còn nhiều, những nỗi buồn không tên
Tập bước qua đừng để mình vướng víu
Một lần đau là thêm một lần hiểu
Ít bi ai sẽ ít những trách hờn
Sau tất cả.... mình như thanh thản hơn
Không tự ti, không còn nhiều cố chấp
Biết nhìn nhận buồn vui không có thật
Tất cả đều hoại diệt theo thời gian....
7/9/2016