gió đầu mùa
Đêm nay có gió đầu mùa
Se se lành lạnh khẽ lùa vào tim
Lẫn trong góc khuất của đêm
Những manh áo mỏng phơi thêm phận nghèo
Cụ già da lạnh nhăn nheo
Đeo thêm em nhỏ nằm treo trên sàn
Mặc cho gió có la làng
Vẫn không rung động những người bàng quan
Rẫy đầy bao cảnh lầm than
Trái ngang, lận đận vây quanh kiếp nghèo
Đành rằng do nghiệp họ gieo
Mà sao vẫn thấy tâm đeo khối sầu
Nghẹn ngào biết nói gì đâu?
Cúi xin đau khổ có ngày lìa xa
Đời không còn tiếng kêu ca
Cụ già.em nhỏ có nhà dung thân.
(Cám cảnh đau lòng trên phố Hà Nội vào đêm đầu trở lạnh.)