gái quê
Ta bỗng nhớ, lạ kỳ, sao lại nhớ?
Một nụ cười răng khểnh quá hồn nhiên
Cô gái quê chân chất thật ngoan hiền
Ngoài ruộng lúa đang rộ mùa thu hái
Ta vẫn biết có điều chi không phải
Khi mảnh hồn vương vấn bóng hình ai
Cố thôi nghĩ nhưng cứ hoài mơ tưởng
Đêm chơi vơi nặng trĩu mấy canh dài
Gái quê này, đêm chăn gối cùng ai
Ngày xuôi ngược mệt nhoài lo sinh kế
Em có phút giây nào giành cho kẻ
Trót phải lòng bởi một nét duyên quê?
Đêm mùa hè mồ hôi đẫm cơn mê
Giấc trằn trọc với bốn bề thinh lặng
Ta khao khát với nỗi buồn sâu lắng
Bởi ván kia đã lỡ đóng nên thuyền
Nửa đêm này mưa nhỏ hạt ngoài hiên
Ôm nỗi nhớ muộn phiền canh từng giọt
Ngoài khung cửa một vì sao vừa rớt
Ta bồi hồi nghe đợt sóng lòng dâng
29.04.2016
Bài này đã được xem 2129 lần
|
Người đăng:
|
Dovietquoc
|
|
|