đời ơi đời! đời vô tâm đến thế?
Xin lấy nửa vầng trăng làm mồi nhắm
Uống cho say quên vị đắng tình đời
Ngày qua ngày cắn xé nát tim côi
Ôm mộng ảo, mộng xa rồi chẳng biết
Ta cần chi mà bon chen mải miết?
Kiếm tìm gì sau hết cũng tay không
Vỡ tâm tư thôi phận thắm duyên hồng
Xin một chút chu sa mong ngủ mãi
Chẳng dám mơ vì sợ mình ở lại
Giữa u mê không tỉnh dậy thì nguy
Xin đừng gieo lời ai oán lâm li
Tim ta yếu chỉ thèm nghe tiếng suối
Thế gian ơi còn ai không gian dối?
Cho ta tin dẫu lần cuối rồi qua
Không thiệt hơn, không so sánh người - ta
Không vướng bận nơi phồn hoa thế tục
Có chi hay giữa trần đời trong - đục?
Có chi cười nơi tiếng khóc than van?
Có chi sang khi đổ vỡ hoang tàn?
Đời ơi đời! Đời ngổn ngang đến thế?!
___ 16.08.2016 ___