từ xa anh
Từ anh xa em không còn vui nữa
Cũng chẳng buồn chẳng hờn trách chi ai
Hồn dửng dưng mặc mưa nắng tháng ngày
Như cây cỏ sống ven đường lây lất
Ngày qua ngày chẳng buồn vui được mất
Cứ lặng thầm theo vòng xoáy thời gian
Chẳng mơ chi trong cuộc sống phủ phàng
Không cảm xúc trước tình đời thế thái
Từ anh xa tim lạnh lùng tê tái
Cứ một mình theo dòng cuốn đời trôi
Và trái tim chẳng xao xuyến bồi hồi
Sống lơ đãng như bèo trên sông vắng
Từ anh xa bầu trời không còn nắng
Gió ngừng bay, mây cũng chán... không trôi
Xác còn đây nhưng hồn đã chết rồi
Tim cũng hóa vô tri như sỏi đá