phù dung (mưa cánh phù dung)
“ Đất lầy, năm tháng hóa về không
Một kiếp, đôi duyên, một lối về
Một lần anh lỡ thành thiên cổ
Trăm năm nhìn lại hận ngàn thu… ”
*****
Câu chuyện cũ, hỏi đâu điều thật giả?
Vẫn nhớ hoài năm tháng đã mờ phai.
Làm trăn trở đêm về ta chẵn ngủ,
Kéo ùa về, cơn mộng cánh “ Phù Dung”
Ôi tiết thay, anh về “ Đông” lỡ hẹn!
Bầy trẻ thơ, còn nhỏ mộng còn son,
Cũng cơ trời thành đôi ngã đôi nơi
Cô về đất, đất lầy vươn hoa lạ.
Rồi hôm nào ta ngắm cánh hoa tơi
Mưa cuối hạ xát xơ cành hoa mỏng
Người con gái ta chờ rồi ta đợi
Ngày lại ngày thành chuyện cũ trang thơ.