thu buồn -2
Bốn mươi mốt năm, ai chờ ai đợi?
Nghiệt ngã tháng năm...tầm với vẫn còn xa!.
*
Bỗng chốc bốn mươi năm
Thu thoáng đi
Bốn mươi thu vắng, nỗi phân kỳ
Mỗi mùa lá úa vàng kỷ niệm
Gợi lòng đau quặn thuở biệt ly.
Bốn Mươi năm nhạt áo chiến binh
Bốn mươi năm ủ một mối tình
Bao năm khắc khoải lòng mong đợi
Bao năm mờ khuất dấu chiến chinh.
Cứ thế đời tôi
Vẫn phong ba
Nâng chiéc lá rơi gọi quê nhà
Nơi ấy thu về em còn nhớ?
Thơ yêu góp lá ủ tình ta.
Tháng ngày xa cách, tôi vẫn thương
Nỗi nhớ người xưa mãi vấn vương
Bao năm cách biệt, tình chưa vẹn!
Bao năm ấp ủ một con đường.
Nhớ chuyến quân hành dưới chiều thu
Hoang vu rừng đọng ẩm sương mù
Gom đóm thu tàn rơi tơi tã
Sưởi khối ân tình, ấm biên khu.
Em hỡi, thu về có nhớ tôi
Rừng xưa vẫn ấm chỗ ta ngồi
Nhặt chiếc vàng rơi mùa thu cũ
Thơ yêu vẫn ủ cả hồn tôi.
*
Thu đau thương
Tháng Tám mải mê, người lê cuộc sống
U uẩn chiều thu…trông ngóng ngày mai
Thu về, chôn lấp tương lai!
Bao mùa Thu vẫn miệt mài đau thương.
*
Đây Thu lại về
Dáng thu gầy giăng ngập lối
Kể từ Thu xưa
Đất nước ngập chìm trong đêm tối
Đoàn quân đi trong ơ hờ
Đêm lạc loài vần thơ…
Ai đợi, ai chờ chờ
Ôi bến bờ xa xôi quá
Muôn ngàn sóng xô, sóng vẫn vô tình trên ghềnh đá
Trơ cùng trăm năm
Bao mảnh đời lặng câm.
Thu sang
Ai bước trên ngàn
Xót xa… chiếc lá võ vàng bay bay
Thu nay
Tôi ở chốn này
Mình ên đơn lẻ
Dáng gầy hư hao…
Thu sau
Tìm ở phương nào?
Lối thu mất dấu!
Lạc nhau phương trời
Bài thơ như lá thu rơi
Đường thu lạc lối…. muôn đời xa nhau
Chùng dây, cung phím nghẹn ngào
Lời thu gieo rắc… niềm đau cuối trời.
Bài thơ như lá thu rơi
Đường thu lạc lối…. cho đời thương đau.
Nguyên Thạch
Bài này đã được xem 1178 lần
|
Người đăng:
|
Lu Ba
|
|
|