vô minh
Vô minh
Hình như ai khóc bên trời
Bỗng dưng em thấy giọt rơi mắt buồn
Lòng em nặng hạt mưa tuôn
Hồn nghe tê dại thấm luồng thịt da
Đời em nửa mảnh trăng tà
Bão giông che khuất ánh ngà tuổi mơ
Em cầm nửa mảnh hồn thơ
Gọi tên ai? Và…em chờ đợi ai ?
Em giờ gánh năng hai vai
Mớ duyên phận bạc dặm dài hắt hiu
Hôn nhân rệu rã bến chiều
Trăm năm còn lại vạn điều xót xa
Co ro nửa mảnh trăng tà
Lẩn trong sương khói mây là đà trôi
Ngậm ngùi một mảnh hồn côi
Bước chân đã lệch hướng đời còn đâu
Em về đứng giữa non cao
Hóa thân tượng đá để rao bán tình
Rồi chìm tận đáy vô minh
Biết bao giờ mới biết mình ở đâu !
Nguyễn Thị Giáng Châu
( Gò Vấp )