em ngốc quá
Em ngốc quá khiến tim mình khô hạn
Nước mắt nào cho đủ thác hờn đau
Năm tháng kia chỉ chất chứa u sầu
Ai đong đếm mà hoài thai mong đợi
Em ngốc quâ tơ duyên nào kết sợi
Dệt sắc màu đan vời vợi nhớ nhung
Giọt nước mắt cứ rơi mãi lưng chừng
Ngưng làm sao má hồng phai sắc thắm
Em ngốc quá tin vào lời mê đắm
Lấy vui buồn niệm khúc cuối tình yêu
Có biết đâu màu nhạt sắc trong chiều
Người con gái như làn sương liễu phủ
Em thấy không giữa ngàn sao tinh tú
Hồn em đau trú ngụ mãi phương nào
Sao thương nhớ say một gã tầm phào
Để giọt yêu nặn nhào thêm sắc úa
Nín đi em cho tình thôi chan chứa
Khóc làm gì lời thất hứa dối gian
Thương xa xót một nỗi nhớ điêu tàn
Đã vì ai mà tràn mi lệ ướt
Hoàng Anh 18/9/16