kiếp rong rêu
Ta bước vội giữa con đường nhạt nắng
Âm u tình cay đắng kiếp rong rêu
Đời thăng trầm lắm lúc tựa mây chiều
Tình đỏng đảnh bao nhiêu lần chua chát
Khép mi lại nghe nhạc lòng bỏng rát
Thấy hồn buồn trôi dạt cõi phiêu linh
Ta nhớ em vì một nghĩa ân tình
Cùng cảnh ngộ hồn mình đa đoan quá...
Tâm hóa đá lệ nhòa rơi lã chã
Trọi trơ buốn tan rã cảm xúc đau
Ánh trăng rơi hoang lạnh dưới đáy sâu
Sao chết ngất dưới cầu Thê Trúc đỏ
Em còn nhớ giữa trời đêm hôm đó
Điện rưng rưng sương nhỏ giọt tan tành
Bóng chúng mình ảo ảnh thật mong manh
Chênh vênh liệng tròng trành như sương khói
Duyên kỳ ngộ gột trôi lòng mệt mỏi
Tơ duyên nào buộc trói nuộc tình si
Phận số nào se thắt nối nhịp đi
Rong rêu trượt còn gì vương nắng ấm
Ở phía trước ... khoảng trời hay bụi rậm
Khóe thu ba nâu sẫm ngấn lệ buồn
Làn mi gầy ngơ ngác giữa hoàng hôn
Trăng khắc khoải rũ hồn rong rêu phủ...
Bài này đã được xem 2070 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|