Poem logo
Poem logo

đêm phỉ nguyền

Tác giả: Hồng Dương
Em là ai.. đôi mắt sáng long lanh
Làn tóc biếc buông thành con suối mát
Khuôn tròn lặn bờ trăng căng hương ngát
Bám tình anh khuấy nát một kênh hồn

Như mùa thu mềm mại rặng hoàng hôn
Bơm hơi thở nén dồn nguồn cảm xúc
Đôi môi chín gợi lòng anh rạo rực
Khát mê ly bầu ngực trắng say mờ

Em là ai cho anh phải dại khờ
Đam mê cháy hai hờ xưa ngần ngại
Anh sẽ chết giữa bến đò trăng trải
Cuộn quay vòng xoáy mãi ngạch nguồn sâu

Đôi tay em đường đột vín một đầu
Đêm đắm đuối giăng màu thu sương khói
Cho anh biết tận thiên đường một cõi
Nát phỉ buồn quên mối nặng sầu rơi

Hát đi em lay động cả bầu trời
Bờ mi nhắm kệ đôi bầu ngực nở
Hương thân tỏa thẹn thùng làn hơi thở
Em là em ... Trăng ở cõi dương trần...

Khóc đi em cho lụt bến thanh vân
Bồng miêu nắng nhạc ngân theo cung điệu
Anh bỡ ngỡ khoảng da mềm nét liễu
Khuyến rũ hồn lên kiệu thánh đời tiên...

Tặng cho anh tim đỏ chín mây miền
Dâng thể xác đào nguyên mà không tiếc
Tinh hoa nhựa ngọt ngào hương tha thiết
Đỉnh linh hồn ôm xiết cả tình anh...

Nước mắt tràn theo suối nguyệt long lanh
Phỉ nguyền cháy tròng trành niềm khao khát..
Cho trăng nựng thỏa làn sương vỡ nát
Em là thu ngào ngạt vị men tình...

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm