Poem logo
Poem logo

đồng thoại

Tác giả: Trần Khiêm
Này mi đương nhìn về đời xa xa
Hai tròng đen nhỏ nhỏ nuốt bầu trời
Buổi trưa chật ních
Người người
Những chuyến xe nghẹn ngào
Đi ra từ hố bom ảo tượng
Những giấc mơ nguyên tử long lanh
Tiếng gà gáy sớm lay động hồn mi
Hiển thị những đong đưa
Những đong đưa nhiễm độc

Con thuyền tham lam trên nước xanh lam
Buổi sáng mỗi ngày mỗi mỏng
Bữa sáng mỗi ngày một nhỏ
Cái diã là dấu ngoặc đơn ngày một áp sát nhau
Không vội vàng cũng không muốn chờ lâu
Tất cả ngập ngừng
Như hành vi của những cỗ xe tang trong tóc
Tất cả huy hoàng
Trong giới hạn một liều thuốc mê
Qua phố chập choạng
Phun dòng ánh sáng
Rọi nổi khối những vẻ mặt đa đoan

Nụ cười mi u hoài
Như muốn chôn ai
Bầu trời chật và tim cũng vậy
Có chỗ nào cho chung đụng xót xa
Cho dòng thác lơ ngơ
Cho một mùa vấp váp
Chỗ nào cho mi ấp úng lời ca
Chỗ nào cho cây đờn rách rưới
Của ta, ngông cuồng như một biểu tượng
Ngông cuồng, như một biểu tượng
Mỗi ngày một mờ đi
Trong mắt mi
Mỗi ngày một mờ đi
Như mắt mi

Những con chim tha rác rưởi về làm tổ
Những mùa đông tha hơi ấm lòng người về làm nó
Những chuyến xe chở xôi thịt của lòng tin
Đem đổ vô cái lỗ
Một cái lỗ không thánh kinh nào chứng tỏ

Mi để tóc dài che mặt
Mi lượm tình trang điểm tóc dài
Lượm lòng người mang đi
Vô ngõ hiểm khoé môi
Chờ ngày đồng điệu của những khoé môi
Là ngày hơi thở được quên ba cái vấn đề chung chạ kềnh càng
Để nằm nũng nịu trong vòng tay của cỏ dại
Một cuộc chờ lãng mạn
Một cuộc chờ vĩ đại
Dài dài
Sai sai
Thôi mỉm cười đi cưng, lỡ rồi
Chuyện chưa hết đâu
Vì nó chỉ diễn ra và tái diễn nhưng chưa được bắt đầu

Mỉm cười đi mi, chuyện chưa hết đâu
Khi người ta áp giải nhau về bờ biển
Trăng vàng, bóng đổ
Khói bay lên như những tham vọng bay lên
Khi người ta bỗng biết nhau như chưa từng được biết
Về những vụ giết người mang tính chất trẻ thơ
Và về những vụ giết người
Cho chủ nghĩa trẻ thơ.

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm