cung ái
CUNG ÁI
Mấy bửa hôm rồi dạ xốn xang
Lỡ đưa tay vướng ánh trăng thanh
Cho quầng u tối ngang qua cửa
Dờ dật tâm tình kẻ ngắm trăng!
Thắm thoát trôi qua cận bốn mùa
Từng đêm hồn ái tắm sương khuya
Nở hoa lưu luyến, loang hương ngát
Ngây ngất, đê mê, giạt áng mờ
Niềm thương, nỗi nhớ nhẹ len sâu
Tận đáy giếng lòng, ngược vút cao
Vạn dặm xa xôi, gần gũi tấc
Nầy trông, đó đợi, sóng trùng dao
Đậm khắc yêu đương một ước nguyền
Cánh ngàn hai mảnh nối tơ duyên
Dẫu khung ảo ảnh hay bầu thật
Biển rộng, sông xa, một hướng thuyền!
Chẳng là gió thổi lướt qua nhanh
Một phút đong đưa giỡn lá cành
Chẳng dãy mây ngàn trôi lãng đãng
Để rồi khuất bóng tận phương xanh
Chẳng cánh lang thang ghẹo nắng hồng
Sáng nam, chiều bắc, tối giương đông
Tây bay chao lượn nơi vườn thắm
Lững thững, lăn tăn gợn sóng lòng
Cung mộng hôm nào ta đắp xây
Rực hừng lửa ái với đôi tay
Tay ôm nương tử, tay gieo hạt
Nắn nót yêu đương, đợi tháng ngày!
Nguyễn Thành Sáng