họa lại những lời than thở
HỌA LẠI NHỮNG LỜI THAN THỞ
Vô tâm
Anh chợt đến như lời thì thầm của cơn
gió nhẹ giữa trưa hè, như hạt mưa xuân
dịu dàng trong tiết trời ấm áp.
Em- cây khô cây khát vô tư đón nhận anh
để tách vỏ đâm chồi ươm mầm lộc tím.
Anh vô tâm- bất chợt làm mưa giông bão
dập, quật cành cây em tan nát tơi bời.
Hoàng Liên Sơn
Nỡ Nào Đâu Em
Bao lời tâm sự của em
Nghe qua da diết, con tim bồi hồi
Lẽ nào một cánh bay trôi
Phũ phàng, phụ bạc một đời sắc hương!
Cho hoa khắc khoải bên đường
Xác thân tơi tả, hồn thương dật dờ
Khi khô, nắng hạn mong chờ
Để rồi nhận lấy xác xơ, rã rời
Em ơi! Bão tố cuộc đời
Bao trùm, phủ chụp em, tôi… chung mà!
Vì tôi là ngọn ngân nga
Và em là một thắm hoa giữa ngàn
Đôi ta cùng tắm trăng vàng
Yêu đương, ôm ấp, mơ màng canh thâu
Nỡ nào vùi dập em đâu
Vì em tan nát… vạn sầu cho tôi!
Rồi đây gió sẽ chơi vơi
Ai đâu bậu bạn, ai lời vấn vương
Ai cho tôi ngất men hương
Ai cùng tôi uống pha sương canh tàn
Em sầu, héo hắt, võ vàng
Rúm co, ảm đạm, lịm tàn, rủ đông
Tôi buồn nhiều lắm biết không?
Hỡi em! Một đóa mộng lòng của tôi!
Bởi ta ở dưới khung trời
Muôn phương áp suất đẩy dời lụy sa
Chớ đâu một ánh trăng ngà
Đang tay phủ dập… để mà khổ đau!
Nguyễn Thành Sáng