thơ họa của nguyễn thành sáng & thi hoàng (248)
Chuyện trò
Người cứ dối lòng, người cứ đi
Tại trời giăng mắc cái xuân thì
Đoái trông con mắt đa tình vậy
Sao lại làm ngơ để biệt li.
TH
Vầng trăng trải lối bước chân đi
Gặp gỡ hồn thương kiếp mộng thì
Tiếng hẹn lưu tình thiên kỷ vậy
Ngàn năm mãi đợi, chẳng hề li!
NTS
Hóa ra chẳng phải làm ngơ
Hóa ra gió chẳng hững hờ với trăng
Hóa ra vẫn đợi đêm rằm
Để cho cái kén được nằm vào nong
Hóa ra lòng vẫn đợi lòng
Chữ tình vạn kỉ vẫn hong ấm chiều....
TH