nhàn tự tâm
Thôi thì lánh tạm chốn đồng quê
Dứt cõi trần gian chẳng hẹn thề
Gió lặng buông cần tâm bất biến
Trời quang thả mối dạ vô mê
Khuê cây độc chiếm sơn hào đủ
Cá tép mồi quen hải vị kề
Một bóng thân già đầu điểm bạc
Ai người thức cảnh thấu buồn ghê !!
_Bạch Tiểu Phụng_ 11.1.2016