miền trung eo
MIỀN TRUNG EO
Miền Trung ơi, khúc ruột
Bò cày chết cóng, vã mồ hôi
Heo mọi trôi mất rồi
Miền Trung ơi, Miền eo
Mái ngói bùn nhùn, mùi hôi hám
Căn bếp cũ tồi tàn
Con đường làng ảm đạm
Tiếng kẻn khua, thúc dục liên hồi
Nước bạt lạnh hồn tôi
Chệch ray tàu khựng lại
Cơn lũ dữ báo hại dân làng
Hương khói vùi xe tang
Ngày nhọc, đêm hoạn nạn
Lệ ngấn trần ai, lòng chứa chan
Bão ơi, đừng vội vàn
Dập dồn, cha khốn khổ
Lấm lem, lạnh buốt chó vô cư
Mẹ cõng con rã rời
Da vàng, đen, khô rám
Chân đất đạp lên bàn chông gai
Tâm bão biển đông kìa
Mỗi ngày lo áo ấm
Phơi sương gió nấu gạo thành cơm
Giấc mơ ít êm đềm
Thất thểu mỗi màn đêm
Thông reo réo rắc, tàn canh khốc
Mùa u ám, năm não nề
Có còn nữa giấc mơ
Ám ảnh cá gỗ, cá thép vật vờ
Xé nát trang tuổi thơ
Đồng Xóm 16102016