thu hãy đi đi
Ai ẩn hiện mập mờ như hư ảnh
Dáng kiêu sa qua ánh nắng chiều thu
Để tâm hồn nhẹ bỗng tựa lời ru
Trăng vừa mọc sương mù giăng giăng trắng
Bờ căng kín tuột trần trong thầm lặng
Ồ đẹp chưa ... mây lãng mé sông Ngân
Gió nhẹ lay hương len lén ngại ngần
Trăng bẽn lẽn nép thân vào đáy nước
Bên dòng suối tẻn tò ai đang bước
Kẻ tao nhân thầm ước được hôn trăng
Chiếc lá vàng im lặng chẳng nói năng
Cho ánh nước cứ mênh mang soi rõ
Đêm trầm xuống phảng phất mùi hương cỏ
Trăng ơi trăng trăng có muốn giao thoa ?...
Quân tử đây có chết bởi trăng ngà ?...
Hồn ta mộng tan ra như ngọc vỡ !...
Nghe trăng khóc để lòng ai bỡ ngỡ
Mạc khách buồn nên nhớ đến người yêu
Ánh trăng sa trong đêm thật yêu kiều
Ta nhớ quá một chiều bên em dạo...
Dòng ký ức mực nguyên màu chưa ráo
Cuối thu rồi gió báo lạnh thâu đêm
Nhớ ngày xưa ta đi dưới sương mềm
Buông hơi thở má em thơm hương lá
Ta và em giờ thành xa lạ quá
Thôi đi đi ... thu đã hết mặn mà....
Bài này đã được xem 646 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|