* tàn mơ *
TÀN MƠ
Đời tàn một thuở mơ hoa
Kiếm cung phế bỏ mặn mà tơ duyên
Từ ngày ta bước lên thuyền
Thẳng đường bỏ lại cho nghiêng bến bờ...
*
Rừng thiên bóng phủ ngây thơ
Ta vào chỗ chết rũ mờ nước non
Quyết tâm lìa bỏ Sài Gòn
Mạng này vẫn sống héo hon từng ngày...
*
Nên đành cưỡi sóng cầu may
Một tuần sau đã đọa đày thuyền nan
Rồi thì tuyết rủ mây ngàn
Quê hương xa thẳm mộng tan nghìn trùng
*
Hỡi người thi sĩ lòng trung
Yêu thơ xướng họa ngại ngùng mà chi
Cũng nên xoá bỏ kỵ gì
Tội nào hứng chịu dòng thi đa tình...
*
Ngoài kia trời vẫn lung linh
Tuy rằng ngõ khép chúng mình cách xa
Dẫu cho tuổi mất ngọc ngà
Không ngày trở lại mơ hoa cận kề...
*
Còn chăng chỉ nỗi đam mê
Cho vào câu cú chẳng hề than van
Vì thơ là bạn muôn vàn
Gồng mình gánh chịu chứa chan muộn phiền...
*
Tháng ngày chìm nổi liên miên
Bay qua khắp chốn bao miền nhớ quê ...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 22/11/2016