đàn gà của em tôi
Sớm chưa tan xuống núi
Cây vừa tỉnh giấc mơ
Em tôi đã dậy tự bao giờ
Chân nhún khom reo nhịp chày yên ả
Ríu rít đàn gà vồn vã
Quấn bên chân như kết vòng xòe
Màu sắc lông, mào quần áo cùng khoe
Nắm ngô giã dành riêng cho đàn nhép
Em chăm sóc từng con như mẹ gà ve vuốt
Thỏa những ngày cầm quả chứng nâng niu
Thả lòng theo hi vọng sớm chiều
Nụ cười tươi, sưởi đàn gà xòe cánh
Tôi nhớ năm xưa giữa lũng sâu rừng lạnh
Thèm tiếng gà gáy sáng bình yên
Tay giết gà lòng quặn thương em
Để bảo toàn bí mật
Em nhớ tiếng gà rủa nguyền quân giặc
An ủi em tôi hẹn mai sau
Ngày ấy Tua Khàn còn bỡ ngỡ mái đầu
Em lớn nhanh bản mường chiến thắng
Em tung ngô với đôi tay duyên dáng
Sáng đầu năm gà vịt đầy sân
Mắt nhẩm đếm từng con
Mềm bàn tay quét dọn
Trong bếp dựng quyển “Chăn nuôi gà vịt”
Trên nhà nương nghiền ngẫm những buổi trưa
Thầm lo lúc nắng khi mưa
Lòng rộn rã như người nuôi con mọn
Em nghĩ đơn sơ, ý đời thu gọn
Ngô lúa trồng nhiều, gà lợn phải tăng
Gà ăn no tung cánh đón nắng xuân
Lòng em cũng bay cao ước vọng
Kế hoạch năm nay gió mùa lồng lộng
Dục sinh sôi từng tháng, từng ngày
Có em tôi trong hợp tác bản Tày
Đang sưởi ấm cho đàn gà sinh nở.
Tháng 5/1958.