cuối mùa tương tư
CUỐI MÙA TƯƠNG TƯ
Từng sợi nắng kéo mình trên mái ngói
Bức tường rêu lấm tấm những chấm đen
Hoa cau rụng tơi bời muôn gian dối
Đàn ong non còn ậm ọe bon chen
Ai đốt lửa bay ngoằn ngoèo tia khói?
Màu lá cây hăng hắc cháy trên đầu
Cọng cỏ khô rụt rè trong bóng tối
Con chim tha mồi bóng đã chìm mau
Những đàn kiến buồn chi rong ruổi mãi?
Dấu đường mòn còn in bóng thời gian
Rồng rắn trên lưng hết thời vụng dại
Nụ hôn hoang đôi lúc bị lạc đàn
Trên đường vắng dáng ai về thon thả?
Mùi rạ rơm còn quyến luyến trời chiều
Tóc thả bay về miền quê êm ả
Một sợi buồn mắc võng bên gốc tiêu
Một ngày qua câu thơ chưa tròn ý
Bánh xe lăn bao thế kỉ buồn vui
Vết nhăn đọa đày bao cơn mộng mị
Cơn gió đứng ngồi,li rượu đầy vơi
Ân Thiên ( Bình Dương)
Bài này đã được xem 1190 lần
|
Người đăng:
|
Tố Nữ
|
|
|