chiếc lá * (cuối mùa thu) ơi !!!
Gió đã nghe rồi… thơ em như nước
Chảy qua tim, ngấm vào từng ngón tay
Gió thấy mùa thu… đứng lại nơi này
Chiếc lá năm xưa… chưa rơi khỏi mộng.
Mười năm thơ… em thêu bằng gió lộng
Tơ lụa mềm, tà áo mỏng vờn bay
Dẫu Net không yêu… trọn vẹn một ai
Em vẫn giữ riêng… vầng trăng tuổi ngọc.
Gió chẳng là Net, cũng không là Mộng
Nhưng biết rung tim bởi một lời thơ
Biết thương ai lặng lẽ đứng bên bờ
Chờ một bàn tay… trao ly cà phê ấm.
Em sẽ mãi là … Chiếc Lá Cuối Mùa Thu
Bay nghiêng trong gió… chẳng ngại ngần
Gió sẽ mãi Lãng Du… không bến đỗ
Thương Lá mềm như… vạt tơ xuân.
Gió Lãng Dzu