khó quên
Em vội buớc không lời giã biệt.
Bỏ cuộc tình mải miết chẳng yên.
Nhớ thương thế cảnh muộn phiền.
Người đi khuất nẻo lãng quên lối về.
Giờ em đã say mê tình mới.
Anh ở đây vời vợi đoạn sầu.
Tiếc tình cũng có còn đâu.
Bao ngày lỡ một nhịp cầu ái ân.
Anh lặng lẽ muôn lần nhung nhớ.
Những giọt thương tan vỡ điều gì.
Một mình ôm kiếp tình si.
Bây giờ khổ ải cũng vì chữ yêu.
Anh đón nhận sương chiều bảng lảng.
Tim nghẹn ngào lữ mạng phù vân.
Hồn vương bày thế gian trần.
Như đời anh xuống dưới chân suối vàng.
Đành gửi phận thiên đàng một cõi.
Đến đoạn sầu hồn gọi tình thâm.
Trần gian là cõi thăng trầm.
Âm dương chợt nhớ lặng câm dưới mồ.
Bao nghiệp oán sóng xô thiền định.
Thuở mộng ghì thất tĩnh đê mê.
Còn đây thân xác ê chề.
Đêm nằm dưới mộ tái tê nguyệt lầu.
Dấu yêu hỡi anh cầu nguyện ước.
Một chữ QUÊN tiễn bước ngọt ngào.
Để nàng QUÊN những thương đau.
QUÊN cùng hạt bụi vẫy chào trần gian.
Bài này đã được xem 1223 lần
|
Người đăng:
|
Lê Tấn An
|
|
|