dẫu biết em là
Dẫu Biết Em Là
Dẫu biết em là ảo ảnh thơ
Là mây, là gió, cũng là mơ
Là sương kết tụ rồi rơi rụng
Khoảnh khắc thời gian rã dưới mờ!
Đợi chờ, mong mỏi, chỉ mà đau
Bởi có bao giờ chạm được đâu
Nầy mắt, nầy môi, nầy dáng vẻ...
Chỉ là ánh loáng dạ chân cầu
Nhưng thà có được bóng hình em
Ấp ủ sâu vào tận quả tim
Để khô, để tím từ thu ấy
Một chút gì đây tỉnh lại tìm...!
6/1/2017
Nguyễn Thành Sáng