cây long não
Giữa hàng cây xanh thắm
Nghiêng soi xuống mặt hồ
Bóng lá cành long não
Đan một vùng non tơ...
Đừng tưởng là trẻ đâu
Cây đã già lắm đấy!
Cứ nhìn lớp hoa rêu
Phủ khắp cành sẽ thấy
Bởi cây rất yêu đời
Nên mãi xanh bóng mát
Chắt chiu từ lòng đất
Tinh chất quý trao người...
Coi, mùa qua bão lớn
Cây cao dẫu sạt cành
Củi cây cho rất đượm
Gỗ cháy rồi vẫn thơm
Yêu cây lắm, cây ơi!
Cây già mà rất trẻ
Sống ở đâu cũng khoẻ
Cũng bốn mùa xanh tươi!...
1971
Nguồn: Hương cỏ mặt trời (thơ), Tô Hà, NXB Hà Nội, 1978