qua thị trấn
Tôi vượt qua những dấu bom vào thị trấn
Không một mái nhà cao quá ngọn xoan
Chim rẽ nắng bay sà trước mặt
Khóm hoa trinh nữ nép bên đường...
Ai hát đó - một điệu trầm và mộc
Rất bình yên cùng rất quê hương...
Tiếng thoi dệt rào rào cánh vỗ
Tiếng ong bay - tiếng cu gáy vào hè
Chân bờ cõi tiếng gà con túc tích
Vườn chuối xanh hoa trổ thắm rồi kia...
Tôi qua trước thềm rêu, mái sập
Vết tàn phá ngoái trông còn cháy mắt!
Vồng dây leo lần khe vỡ bò ra
Bám lên tường ngơ ngác một nhành hoa...
Ngã ba hẹp rẽ vào ngõ chợ
Dưới gốc bàng già tán lá tươi xanh
Nằm nhẵn bóng một vỏ bom không nổ
Khách qua đường thay ghế đá nghỉ chân...
Tôi qua suốt niềm tin - tôi xúc động
Dừng lại góc tường gạch vẽ linh tinh
Như một chú bé con đã lâu ngày sơ tán
Về gặp ngây thơ nét vẽ của mình...
Vĩnh Yên, 1973
Nguồn: Hương cỏ mặt trời (thơ), Tô Hà, NXB Hà Nội, 1978