chiều còn vương nắng
Chiều buông xuống
chiếu soi nghìn tia nắng
Sưởi cho anh
ấm áp những đêm đông
Em cuối trời
tràn ngập nỗi nhớ mong
Khắc khoải tháng ngày
đong đưa theo nhịp sống
Có những chiều
em muốn gom từng giọt nắng
Rọi cõi lòng
cho sáng tỏ tình ta
Cớ sao duyên nợ
lại nhuộm màu phôi pha
Hai phương trời đông tây thật xa xôi quá
Em tự hỏi
đến bao giờ anh đi hết chặng đường lữ thứ
Mái tóc xanh nay cũng đã điểm sương
Sao anh không về
khi nắng vẫn còn vương
Tiếng cười khe khẽ
không chỉ là mộng tưởng
Em mơ ước
có buổi chiều lộng lẫy
Trong vòng tay ngày ấy hết còn nhớ nhung
Đời reo vui khúc tương phùng
Lấp dòng sầu
bằng suối nguồn hạnh phúc