bóng hoa tigon
"Trên đời này có hàng tỉ loài hoa
Ta lại yêu loài hoa hình tim vỡ
Có lẽ thế nên tim đau muôn thủa
Cố giữ gìn tim đừng vỡ như hoa...."
Dòng thế gian trôi nổi đến nhạt nhòa
Ta lặng lẽ bước qua bao mục nát
Tim hóa đá chìm dưới dòng sông bạc
Nát rữa lòng bỏng rát cửa hồn ta
Nhìn bóng trăng lộng lẫy thật kiêu sa
Hồn bẽn lẽn tứa ra bao nhiêu tủi
Tâm dày xéo tan tành như cát bụi
Sầu bưa chừng não cúi gục bên non
Mắt thâm quầng nhìn bóng đổ hao mòn
Môi bật máu giọt ton ton trên ngực
Bao lần đã rối bời trong thao thức
Hoa ơi hoa !... đau tức lắm hoa tan ?...
Ta đau buồn sau cú đấm nhân gian
Tâm can vỡ ... tim ngoan nào đừng vỡ
Đêm đã biết là hồn ta mắc nợ
Nét hoa tan mắc ở dáng hoa gầy....
Sầu dâng sầu ta vẫn đứng nơi đây
Trong đêm vắng nhìn trăng đầy đặn quá
Trăng không nói tỏa ánh đi muôn ngã
Đậu xuống đầu... tóc đã đổi màu chăng ?!...
Thấp thoáng trong ảo ảnh dáng hoa đăng
Nửa màu huyết nửa tan ra màu tuyết
Tim vẫn đập nguyên hình trong ngực huyệt
Tóc phai màu bóng nguyệt giữa chơi vơi...
Im nhìn Xuân mà thấy xốn cuộc đời
Nhìn hoa nở tim rụng rời nghiêng đổ
Nhịp ngập ngừng huyết giọt rơi loang lỗ
Tóc phất phơ như mộ cổ rêu phong...
Bài này đã được xem 1093 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|