trời hư viễn
Nếu có thể một mai theo nhánh lá
Trời hư vô, trời vĩnh viễn hoàn luân
Nói gì nữa ngậm làn sương kẽ đá
Mắt thôi nhìn huyễn tượng ngục từ thân
Từ vô thỉ mắt trần chơm chớp mãi
Ánh u minh mờ tỏ khuất nẻo rồi
Đường hỗn độn lòng trần ai tang tóc
Nét vô ngần chưa hé một bờ môi
Nào... có thể cho ta về đâu đó
Thôi mệt rồi yên nghỉ tấm thân ơi
Nào... hãy đứng lại dùm ta chút gió
Thôi lang thang địa hạt vóc luân hồi