hương xuân
Kìa tia nắng trong làn xuân mới rạng
Đẹp ngây trời nâng ánh lộng thi thơ
Cơn gió qua ngơ ngẩn lại ngẩn ngơ
Hoa thảng thốt buông hờ hương phấn lã
Ôi ánh mắt khiến hồn ai nghiêng ngả
Sương ghen tình trăng lóa bóng vì duyên
Đẹp hoang sơ thánh thiện mà tự nhiên
Cho hồn trút nỗi niềm... lên tột bực
Triền răng ngọc vỡ cười thêm náo nức
Cánh môi hồng bờ ngực mộng yêu đương
Lòng tương tư !... Một nỗi khát bình thường
Đêm nhân loại ngậy hương xuân bát ngát
Cảnh hương sắc khiến tình người ngây ngất
Ánh lửa hồng rần rật cháy run run
Đêm muốn ôm cho đến tận vô cùng
Ai muốn ngự giữa trung tâm hương sắc
Xuân tới đỉnh ! Đất trời đang giăng mắc
Trăng rồi hoa.... non mặc áo mây bồng
Nắng rồi sương xao động cả khoảng không
Cả thế giới tơ đồng say phong vị
Nghe dào dạt hồn xuân thêm tuyệt mỹ
Thảo vần thơ theo ý mộng hương xuân....
ĐH.QT - Họa thơ TN 8/2/2017.
Bài này đã được xem 1425 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|