vỡ bình cho dạ cười tan
Chiều loan nắng cho thơm nồng hoa mật
Đêm trăng vàng sương mát nụ hồng mơ
Ngọn gió lay cho vương vấn đợi chờ
Tình dư vị đắp bờ thương nỗi nhớ
Trăng mười tám khuyết mòn theo bóng vỡ
Giọt quỳnh tương cạn lỡ mấy chung lòng
Nguyệt Lão se chi sợi chỉ tơ hồng
Hoen chén ngọc rượu nồng đau môi thắm
Sao cứ để buổi hoàng hôn ảm đạm
Giấc mơ buồn chân dẫm nát cỏ hoang
Ánh trăng xưa loang lổ cả thiên đàng
Bầu rượu cạn lỡ làng nghiêng chổng vó
Trong tỉnh thức phất phơ hương hoa dại
Để đêm đêm mơ cái vị hoa nhài
Đành đoạn chăng mòn mỏi mông liêu trai
Nhìn trăng khuyết buông dài dòng sông bạc
Chân dõi bước bên bờ sâu ngơ ngác
Em không còn ngọt nhạt cái vị hôn
Dạ cầm bằng ta mãi cứ càn khôn
Cho mây nước theo nguồn ra biển mặn
Nghiêng chén ngọc nếm men đời chát đắng
Đập vỡ bình trắng toát một hàm răng
Nhoẻn môi cười mà chẳng biết nói năng
Bình khô vỡ bàng hoàng đau tâm dạ...
Bài này đã được xem 954 lần
|
Người đăng:
|
Hồng Dương
|
|
|